Buồn chi mà Huế sụt sùi
Hay thương anh lính xa người mình yêu
Sông Hương trầm mặc trời chiều
Lụy lòng quân tử phiêu diêu nhớ người
Trời buông nước mắt bao nhiêu
Mà sông vẫn đặng xuôi chiều mang đi
Thuyền kia ướt sũng lâm ly
Khoác mưa thui thủi đi về, trần ai
Mưa chi cho nhớ thêm dài
Ngước chi rứa nước , thuyền ai nhọc nhằn
Chuông chiều giá cứ đừng ngân
Thì đâu Thiên Mụ bần thần nhớ ai.
Ngày xa nhau vẫn còn dài
Mà sao Huế cứ buồn hoài rứa em !
HT 2007