TẢN MẠN THƠ HOÀNG TRẦN CƯƠNG

Hoàng Trần Cương (1948-2020), quê ở Đô Lương, Nghệ An, làm công tác kế toán nhưng lại nhận được nhiều giải thưởng thơ ở các cuộc thi thơ danh giá. Dưới đây là bài viết của PGS.TS. Nguyễn Hồng Vinh, nguyên Tổng Biên tập báo Nhân dân.

TẢN MẠN THƠ HOÀNG TRẦN CƯƠNG
 
Nguyễn Hồng Vinh
 
Tôi đọc thơ Hoàng Trần Cương
Xứ Nghệ hiện hình
Giọng nói không lẫn vào đâu
Oang oang, kiêu hãnh!
 
Thơ vốn mượt mà, nhưng lúc cần như bản Tuyên ngôn
Vang lên từ miền Trung oằn mình trong giông bão
Và tiếng thét vùng lên từ phong trào Xô viết năm nào
Làm kinh hoàng thực dân, đế quốc
Nên thơ cần tiếng thét xung phong?!
 
Nhưng phía sau bao con chữ
Là tấm lòng bao la
Như biển Cửa Lò vào mùa êm ả
Những lứa đôi nằm trên cát mịn
Nghe biển hát Tình ca!
 
“Bao giờ em về thăm
Mảnh đất quê anh một thời ngút lửa
Chuốt ruột mình thành dải lụa sông Lam”[1]
Dựng kỳ đài trên mảnh đất Truông Bồn!
 
Từ người chuyên làm kế toán
Bỗng trở thành nhà thơ danh tiếng
Dù quen “đong đếm”, “cộng trừ” vẫn dào dạt hồn thơ
Và chính đó, làm nên điều thú vị?!
 
Khoản vay nào rồi cũng phải trả
Chưa trao được bây giờ thì khất đến ngày mai…
Và con càng không thể
Gán cho mai sau
Dù một cắc nợ nần!...
 
Ung dung tự tại
Sòng phẳng, bao dung
Nhận giải thưởng, san cho bạn nửa tiền
Tình người xóa đi ích kỷ
Một chầu bia rộn rã tiếng cười bè bạn
Sinh thành câu thơ rút ruột, rút gan…
 
Dưới cõi âm, dường như vẫn vang truyền thơ Hoàng Trần Cương!...
 
Đầu năm 2024

 
[1] Những chữ in nghiêng là thơ Hoàng Trần Cương 

Tin khác